Nhật ký cuộc sống · 2025-04-17
Sáng nay, tôi đứng trước cửa kho trống trải, nhìn chiếc xe tải dài bốn mét hai đã đồng hành cùng tôi suốt năm năm từ từ rời khỏi sân. Tiếng động cơ gầm vang dần xa, giống như một tiếng thở dài nặng nề, đánh dấu sự chấm dứt của một thời kỳ.
Vào ngày 15 tháng trước, chiếc Trường An tại nhà cũng đã được đưa đi. Nó từng chở hàng lướt qua những con đường thành thị và nông thôn, ghế sau chất đầy các mẫu đơn hàng, những vết xước trên cửa xe ghi lại biết bao nhiêu buổi sáng mưa rả rích khi phải chạy đua với thời gian. Một số lời từ biệt thật khó nói ra vì chúng mang theo quá nhiều nỗi game slot doi thuong có xác thực nhận tiền buồn.
Mùa đông của những người làm ăn, lạnh hơn cả dự báo thời tiết
Từ nửa cuối năm ngoái, thị trường giống như một cái ao bị rút cạn nước. Tôi cứ nghĩ rằng năm ngoái là đáy rồi, ai ngờ năm nay lại giảm xuống chỉ còn một nửa. Đi khắp các huyện và thành phố lân cận, tôi nghe thấy cùng một kịch bản: ông chủ nằm lim dim trên ghế tựa, bà chủ ngồi ôm cuốn sổ kế toán lẩm bẩm “thế này thì sống sao?”. Các kho của đại lý chất đầy hàng tồn, nhãn mác trên đó vẫn còn ghi ngày “Trước khi tuyết rơi vào mùa đông 2024”.
Điều đau đớn nhất chính là ở khu dân cư mới win win - game bài của những người di dân团洲 (đọc là Đoàn Châu). Sau iwin68 club thảm họa vỡ đập do lũ lụt năm ngoái, mọi người đã mua sắm đồ nội thất đồng loạt, khiến cho loại tủ mà chúng tôi thường bán ở vùng nông thôn trở thành lựa chọn không cần thiết. Nhớ lại đầu năm ngoái, chỉ một ông chủ duy nhất đã đặt đến hơn bảy mươi chiếc tủ, nhưng đến cuối năm lại chẳng có lấy một đơn hàng nào.
Cắt bỏ cánh tay để có thể xoay mình và sống sót
Quyết định bán xe đến rất bất ngờ. Sáng nay khi lật lại giấy kiểm tra định kỳ của xe tải - bảo hiểm và phí kiểm tra lại mất thêm năm sáu nghìn tệ.
Khi chiếc xe tải mới vừa về !3792fa854ma73e5b62f1b5583b5fab4b.jpg
Chiếc xe tải đã cùng tôi chiến đấu trong nhiều năm !IMG_5899.JPG
Xin chào tạm biệt, chiếc xe thân thuộc!